Viết đoạn văn ngắn kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn là một dạng đề thường gặp trong môn Ngữ văn lớp 9. Sau đây là một số đoạn văn mẫu để các em học sinh có thể tham khảo.

Dàn ý đoạn văn kể lại tâm trạng của em sau khi mắc lỗi với bạn

Để bắt đầu Viết đoạn văn ngắn kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn trước tiên cần phải lập dàn ý cho đoạn văn em dự định viết để tránh việc bỏ sót ý.

– Mở đoạn: Giới thiệu về câu chuyện sắp kể.

– Thân đoạn

+ Kể lại chuyện em mắc lỗi với bạn: Lỗi đó như thế nào? có nhiều dạng như nói dối bạn bè, không giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn, cãi nhau và gây tổn thương cho bạn,…

+ Tâm trạng của em khi biết mình mắc phải lỗi lầm đó như thế nào (miêu tả): ray rứt, ân hận,…

+ Em đã xin lỗi bạn ra sao?

– Kết đoạn: Bài học rút ra cho chính bản thân em.

Kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn- Mẫu 1

Lan Anh và em chơi với nhau từ hồi còn rất nhỏ, gia đình chúng em là hàng xóm của nhau. Em có dáng người nhỏ nhắn, cao gầy. Còn Lan Anh lại trắng trẻo, mập mạp và cao lớn. Tính tình em khá trẻ con nên trong mọi việc, Lan Anh hay nhường nhịn và bảo vệ em, điều đó khiến em rất vui nhưng thành ra đó lại là tật xấu của chính bản thân, khiến em quá ỷ lại vào người bạn thân này.

Trong một khoảng thời gian, em thấy Lan Anh hay bắt chuyện và giúp đỡ Thúy– một người bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em không vui, càng thấy bực mình khi Lan Anh tỏ ra quan tâm đến bạn ấy hơn cả em, nhiều khi còn để ý đến tâm trạng của Mai hơn cả tôi, điều đó khiến em chạnh lòng, giận Lan Anh, còn đâm ra ghét Thúy.

Lan Anh biết chuyện, không hề giận, nhưng nói bạn ý rất buồn, cậu ấy giải thích vì gia đình Thúy đang gặp khó khăn, Thúy còn có ý định bỏ học, là bạn, lại cũng là cán bộ lớp nên Lan Anh thật tâm muốn giúp đỡ Thúy, động viên Thúy qua giai đoạn này.

Em đã thấy có lỗi và ân hận rất nhiều vì sự khờ dại và ích kỉ của mình. Em xin lỗi hai người, các bạn đều tha thứ cho em. Sau này, chúng em càng chơi thân với nhau hơn. Em cũng ngộ ra rất nhiều điều, để có được một tình bạn đẹp thì con người ta cần sự chân thành, vị tha và tin tưởng. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có người bạn như Lan Anh, em sẽ trân trọng tình bạn này nhiều hơn nữa.

Kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn- Mẫu 2

Mấy năm trước, khi tôi vừa rời khỏi tiệm game cùng với lũ thằng Hùng, thằng Huy, bọn tôi bước ra đường thì gặp thằng An- đứa bạn cùng trường với chúng tôi. Nó đang ngồi đếm tiền với một vẻ say mê, đôi mắt nó ánh lên niềm vui khó tả. Tôi chợt reo lên: “A! Chắc thằng này vừa chôm tiền của bố mẹ đây”.

Rồi bọn tôi khích nhau xem đứa nào lấy được tiền của nó. Tất nhiên là tôi rồi, vì tôi mạnh mẽ, dũng cảm nhất mà. Thế là tôi chạy lại giật xấp tiền của nó rồi cả bọn cùng nhau chạy trốn và chia nhau. Cho đến một hôm, tôi gặp lại nó, từ đằng xa thôi.

Tôi không dám tin vào mắt mình, thằng An đang đứng trước cửa hàng đồ chơi, nó chỉ dám đứng nhìn qua cửa kính, ngập ngừng, trên lưng còn cõng anh bị bệnh tật ngớ ngẫn, lưng nó oằn xuống, dường như không chịu nổi sức nặng quá lớn.

Tôi bước nhẹ nhàng lại gần nấp vào bức tường bên cạnh và lắng nghe: “Tiếc quá anh nhỉ? Giá như còn số tiền đó, em sẽ mua cho anh chiếc xe tăng đằng kia, nhưng không sao, chỉ một tuần rửa chén thuê, em sẽ có tiền mua cho anh thôi mà”. Thằng anh cười hì hì, một cách hồn nhiên rồi nhắc lại “xe tăng, xe tăng”. Còn tôi đứng nép vào góc tường, tự dưng tôi thấy mình có tội.

Tôi bỏ chạy về nhà mà rơm rớm nước mắt. Lúc này, sao tôi cảm thấy xấu hổ quá! Chao ôi! Giá mà tôi đừng lấy tiền của nó thì bây giờ nó có thể… tôi muốn gặp mặt thằng An quá, tôi muốn nhìn thấy nó chăm sóc người anh bệnh tật, chia sẻ với nó những nặng nề, thiếu thốn trong cuộc sống. Và tôi sẽ cố gắng dành dụm một số tiền trả cho nó để bù đắp phần nào lỗi lầm mà tôi đã gây ra.

Kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn- Mẫu 3

Em và bạn Hoàng cùng ngồi chung một bàn, Hoàng  học rất giỏi được các bạn trong lớp yêu mến. Không hiểu sao em lại rất bực bội về điều đó bởi cảm giác cái gì mình cũng thua bạn ý. Trong một lần ra chơi, trời vừa mưa xong, sân trường còn mấy vũng nước.

Một ý nghĩa lóe lên trong đầu em, cho Hoàng ngã một bữa. Em rủ Hoàng chơi đuổi bắt, hai đứa chạy vòng vèo quanh sân trường. Em chạy nhanh hơn Hoàng rồi đột ngột dừng lại.

Em nghĩ rằng Hoàng sẽ té xuống đất, ai dè cả người Hoàng đâm sầm vào tường bên cạnh, máu chảy lênh láng. Em hốt hoảng la toáng lên, mọi người đến giúp và cùng đưa Hoàng vào phòng y tế của trường.

Nhìn Hoàng đau đớn mà lòng em xót xa quá chừng. Em tự mắng mình thật là đồ tồi tệ, “Tại sao mình lại có ý nghĩ độc ác như thế? Bạn ấy học giỏi hơn mình thì phải cố gắng hơn mới đúng chứ. Kẻ đáng bị đau là mình chứ không phải Hoàng”.

Lúc ấy em chỉ có một mong ước duy nhất, mong sao mọi việc chưa xảy ra. Cô y tá băng lại vết thương cho Hoàng. Em đến bên Hoàng, cầm tay Hoàng nghẹn ngào thú nhận: “Hãy tha lỗi cho mình Hoàng nhé!”. Từ đấy trở đi không bao giờ em có y định chơi xấu với bạn bè nữa.

Kể về tâm trạng của em sau khi để xảy ra một chuyện có lỗi đối với bạn- Mẫu 4

Em có một cô bạn thân, chúng em rất hiểu nhau và chơi thân với nhau như hai chị em. Thế nhưng đã có lần em mắc lỗi với bạn của em, đó là lần em làm mất cuốn sách yêu quý của bạn, đến bây giờ em vẫn cảm thấy có lỗi.

Ngân là người bạn thân của em từ hồi em bắt đầu vào cấp hai. Ngân là cô gái rất cởi mở, nhiệt tình và vui tính, cô bạn luôn say mê đọc những cuốn sách khám phá khoa học.

Buổi chiều hôm ấy, em đến nhà Ngân chơi, em đã đã bị thu hút bởi những cuốn sách Ngân đang đọc, em không biết bên trong cuốn sách nói về những điều gì mà bạn em lại say sưa đến vậy. Em liền ngỏ ý mượn một cuốn sách về nhà xem, rất nhanh Ngân cũng đồng ý cho em mượn ngay nhưng với điều kiện phải trả lại vì đó là quyển Ngân cũng chưa từng đọc. Em hứa nhất định sẽ trả lại sớm và mang sách ra về.

Về tới nhà em chưa đọc sách ngay mà vẫn để trong giỏ xe đạp. Ngay chiều hôm ấy chị gái em đã đi chiếc xe đạp của em ra công viên chơi cùng các bạn, đến khi về thì không thấy cuốn sách đâu nữa. Em hỏi chị, chị nói chị không cầm cũng không đọc, chắc hẳn đã có người lấy mất khi chị gửi xe trong công viên.

Em vừa buồn vừa lo sợ vì đó là quyển sách em mượn của Ngân còn hứa sẽ trả cho bạn ấy nữa. Đắn đo mãi em với chị quyết tâm đi các nhà sách mua trả sách cho Ngân nhưng đi tìm mãi cũng không có quyển sách đó, em đành phải đến nhà Ngân để xin lỗi.

Ban đầu Ngân nghe tin em làm mất sách cô ấy rất bực mình và trách em “Cậu nên cất sách cẩn thận chứ!”, em chỉ đành cúi mặt nhận lỗi, thế nhưng sau khi biết em cố gắng đi tìm sách mua trả cho mình thì Ngân dường như đã nguôi giận. Ngân bảo em “Mất quyển sách tớ có thể nhờ bố tìm mua lại được nhưng tớ không muốn mất đi người bạn như cậu, vì thế đừng buồn nữa, tớ còn nhiều sách khác mà, có điều lần sau cậu phải cẩn thận hơn”.

Em rất vui vì Ngân vừa tha lỗi cho em lại dạy cho em một bài học đó là phải có tính cẩn thận.